Sợi Chỉ Đỏ
Một ngày nọ, trong khu chợ đông đúc, một người nông dân trung niên nhìn thấy sợi chỉ nhỏ trên mặt đất. Không suy nghĩ, anh nhặt nó lên và bỏ vào túi. Cũng vào thời điểm ấy, một người đan ông khác ở trong chợ vô tình đánh mất chiếc ví tiền. Vì có người đã nhìn thấy người nông dân nọ bỏ cái gì đấy vào túi nên anh bị buộc tội đánh cắp chiếc ví tiền. Cảnh sát nhanh chóng tới nơi và giải người nông dân đi. Tuy nhiên, một lát sau, chiếc ví được tìm thấy và người nông dân được thả.
Người nông dân cảm thấy bị xúc phạm và than phiên rằng mình bị đối xử bất công, anh thậm chí còn nổi giận với người đã buộc tội mình. Người nông dân không thể bỏ qua sự việc ấy và liên tục tự than thân trách phận, bỏ bê công việc và quên cả gia đình. Sợi chỉ nhỏ đã hủy hoại anh và khiến anh chết dần chết mòn trong giận dữ.
Lẽ ra người nông dân ấy có thể chấp nhận sự việc như đúng bản chất của nó - một sự hiểu lầm, và tiếp tục sống. Nếu như anh ta có thể tha thứ cho người đã buộc tội mình thì có lẽ anh ta có thể sống thanh thản hơn nhiều. Nhưng cơn giận liên miên và thái độ tự thán đã thể hiện những tác động mà các nghiên cứu y khoa đã chứng minh là có thể: chúng đã dần dần giết chết anh.
Người ta thường bảo rằng nên tha thứ cho người đã làm ta tổn thương, nhưng thật ra lòng vị tha còn tốt cho bản thân ta. Tha thứ giải phóng chúng ta khỏi sự oán hờn và giận dữ sôi sục bên trong, Chúng ta phải thực hành tha thứ trong đời sống của mình, dù chỉ nhằm mục đích duy trì sức khỏe tốt.